Những Giấc Mộng Tình
Admin Lượt Xem: 1089 |
Loạn Luân giữa mẹ và con
Trời Bangkok tuy chỉ mới đầu tháng tư mà đã oi bức lạ thường. Chiếc máy lạnh căn chung cư của Dũng quay tít. Đã hai tuần từ khi Dương văn Minh tuyên bố đầu hàng, Dũng đang hồi hộp đợi tin từ tòa Đại Sứ Mỹ, nhất là từ Linda.
Linda, một nhân viên trẻ làm việc cho toà Đại Sứ mà Dũng được quen biết cách nay hơn hai năm, nhờ Dũng liên lạc thường xuyên với văn phòng của Linda, và hai người đã quen nhau. Linda đang làm luận án tiến sĩ về sinh ngữ học. Nàng vừa làm việc vừa học. Dũng là người Việt gốc Hoa, làm việc đã sáu năm tại tòa Đại Sứ Việt Nam ở Thái lan.
Dũng thông thạo tiếng Quan thoại, tiếng Quảng. Tuy nhiên tiếng Việt vẫn là thứ tiếng chàng thường dùng, Dũng tốt nghiệp Đại học ngành ngoại giao tại Sàigòn. Riêng Dũng, chàng hằng mong mỏi có một người bạn giỏi về Anh ngữ để giúp chàng trau dồi thêm... có một lần Linda bảo Dũng là tên của chàng phát âm theo tiếng Mỹ thì không được hay cho lắm, nên nàng đổi thành Đán cho dễ gọi và Dũng gọi Linda là Lan. Dũng bảo Linda, Lan là tên của một loài hoa quý, thế là từ đo Linda luôn xưng Lan với Dũng, ngược lại Dũng tự nhận mình là Đán.
Từ đó họ là một đôi bạn rất thân. Họ thường hẹn nhau đi chơi vào cuối tuần để có dịp trau dồi và thực tập trên số vốn ngoại ngữ mà họ thu thập được. Tuy đã hai năm quen biết nhưng họ chỉ là một thứ tình bạn thuần khiết. Vì cả hai đều đã có người yêu. Tuy nhiên ba tháng trước đây Lan nhận được tin bạn trai nàng ở Mỹ đã có bồ mới, nàng rất buồn và hôm đó trên ghế đá công viên nàng đã gục đầu vào vai Đán khóc như vũ bão, tưởng như có thể làm ngập lụt Bangkok. Thế mà chỉ hai, ba hôm sau khi gặp lại nhau Lan như không có chuyện gì? Người Mỹ có khác.
Ba tháng sau thì chuyện buồn lại đến với Đán, số là phục vụ cho đến cuối năm nay thì Đán được về nước cưới vợ và xin dạy Anh văn tại Sàigòn, nhưng hôm nay thì Sàigòn của Đán không còn nữa và người vợ chưa cưới của Đán thì đành vĩnh biệt0. Quê hương giờ đây đã lọt vào tay Cộng Sản, thôi thế là hết. Đán cũng như những người bạn cùng nhiệm sở đã được toà Đại sứ Mỹ hứa sẽ cho họ sang định cư tại Hoa Kỳ. Đán đã liên lạc với Lan để nhờ nàng giúp làm giấy tờ.
Đã bốn giờ chiều ngày thứ Sáu mà vẫn không nghe điện thoại của Lan, chàng ngồi đứng không yên. Đột nhiên có tiếng động ngoài hành lang và tiếng gõ cửa phòng, Đán uể oải đứng dậy mở cửa. Lan xuất hiện, một thoáng bất ngờ Đán quên mời khách vào nhà.
- “Tôi có thể vào được không?” Lan khẽ hỏi.
- Được...được chứ! Mời vào, mời vào.
sau khi thay đồ và trở lại phòng khách, Đán hết sức ngạc nhiên, Lan đã bày la liệt trên bàn đủ thứ thức ăn và một chai rượu vang loại đắt tiền. Đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác, Đán hỏi:
- Hôm nay cô trúng số chăng, sao mà sang quá vậy?
Lan để ngón tay trỏ lên miệng làm ra vẻ bí mật, hôm nay Lan có điều quan trọng muốn nói cho anh hay, nâng ly và làm hiệu cho Đán cụng ly, Lan nói:
- Chúc mừng anhđã được chấp nhận định cư tại Hoa Ky, và một điều mừng nữa là theo lời đề nghị của Lan toa Đại sứ đã chấp nhận anh làm việc tại đây để giúp cho những người tị nạn đang đổ vào nước Mỹ. Tuy nhiên nếu anh không muốn ở lại thì anh có thể đi ngay với các bạn anh. Lan muốn cho anh biết trước một điều là, chiến tranh vừa kết thúc, mọi người dồn về nước, tìm việc sẽ khó khăn hơn gấp bội, vả lại kinh tế Mỹ lúc này đang xuống dốc, tùy anh quyết định. Đôi mắt nàng trở nên long lanh và tình tứ, nàng tiếp, Lan vẫn muốn anh ở đây thêm một thời gian nữa, tại Thái lan, Lan không có một người nào thân bằng anh. Đán thực sự cảm động.
Hớp một ngụm rượu, chàng nói:
- Bữa tiệc hôm nay đáng lẽ phải do Đán đãi, Lan làm thế này Đán thấy ái ngại quá.
- Có gì đâu bạn bè mà anh, chuyện mừng của anh thì cũng như của Lan thôi.
Men ...
Trời Bangkok tuy chỉ mới đầu tháng tư mà đã oi bức lạ thường. Chiếc máy lạnh căn chung cư của Dũng quay tít. Đã hai tuần từ khi Dương văn Minh tuyên bố đầu hàng, Dũng đang hồi hộp đợi tin từ tòa Đại Sứ Mỹ, nhất là từ Linda.
Linda, một nhân viên trẻ làm việc cho toà Đại Sứ mà Dũng được quen biết cách nay hơn hai năm, nhờ Dũng liên lạc thường xuyên với văn phòng của Linda, và hai người đã quen nhau. Linda đang làm luận án tiến sĩ về sinh ngữ học. Nàng vừa làm việc vừa học. Dũng là người Việt gốc Hoa, làm việc đã sáu năm tại tòa Đại Sứ Việt Nam ở Thái lan.
Dũng thông thạo tiếng Quan thoại, tiếng Quảng. Tuy nhiên tiếng Việt vẫn là thứ tiếng chàng thường dùng, Dũng tốt nghiệp Đại học ngành ngoại giao tại Sàigòn. Riêng Dũng, chàng hằng mong mỏi có một người bạn giỏi về Anh ngữ để giúp chàng trau dồi thêm... có một lần Linda bảo Dũng là tên của chàng phát âm theo tiếng Mỹ thì không được hay cho lắm, nên nàng đổi thành Đán cho dễ gọi và Dũng gọi Linda là Lan. Dũng bảo Linda, Lan là tên của một loài hoa quý, thế là từ đo Linda luôn xưng Lan với Dũng, ngược lại Dũng tự nhận mình là Đán.
Từ đó họ là một đôi bạn rất thân. Họ thường hẹn nhau đi chơi vào cuối tuần để có dịp trau dồi và thực tập trên số vốn ngoại ngữ mà họ thu thập được. Tuy đã hai năm quen biết nhưng họ chỉ là một thứ tình bạn thuần khiết. Vì cả hai đều đã có người yêu. Tuy nhiên ba tháng trước đây Lan nhận được tin bạn trai nàng ở Mỹ đã có bồ mới, nàng rất buồn và hôm đó trên ghế đá công viên nàng đã gục đầu vào vai Đán khóc như vũ bão, tưởng như có thể làm ngập lụt Bangkok. Thế mà chỉ hai, ba hôm sau khi gặp lại nhau Lan như không có chuyện gì? Người Mỹ có khác.
Ba tháng sau thì chuyện buồn lại đến với Đán, số là phục vụ cho đến cuối năm nay thì Đán được về nước cưới vợ và xin dạy Anh văn tại Sàigòn, nhưng hôm nay thì Sàigòn của Đán không còn nữa và người vợ chưa cưới của Đán thì đành vĩnh biệt0. Quê hương giờ đây đã lọt vào tay Cộng Sản, thôi thế là hết. Đán cũng như những người bạn cùng nhiệm sở đã được toà Đại sứ Mỹ hứa sẽ cho họ sang định cư tại Hoa Kỳ. Đán đã liên lạc với Lan để nhờ nàng giúp làm giấy tờ.
Đã bốn giờ chiều ngày thứ Sáu mà vẫn không nghe điện thoại của Lan, chàng ngồi đứng không yên. Đột nhiên có tiếng động ngoài hành lang và tiếng gõ cửa phòng, Đán uể oải đứng dậy mở cửa. Lan xuất hiện, một thoáng bất ngờ Đán quên mời khách vào nhà.
- “Tôi có thể vào được không?” Lan khẽ hỏi.
- Được...được chứ! Mời vào, mời vào.
sau khi thay đồ và trở lại phòng khách, Đán hết sức ngạc nhiên, Lan đã bày la liệt trên bàn đủ thứ thức ăn và một chai rượu vang loại đắt tiền. Đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác, Đán hỏi:
- Hôm nay cô trúng số chăng, sao mà sang quá vậy?
Lan để ngón tay trỏ lên miệng làm ra vẻ bí mật, hôm nay Lan có điều quan trọng muốn nói cho anh hay, nâng ly và làm hiệu cho Đán cụng ly, Lan nói:
- Chúc mừng anhđã được chấp nhận định cư tại Hoa Ky, và một điều mừng nữa là theo lời đề nghị của Lan toa Đại sứ đã chấp nhận anh làm việc tại đây để giúp cho những người tị nạn đang đổ vào nước Mỹ. Tuy nhiên nếu anh không muốn ở lại thì anh có thể đi ngay với các bạn anh. Lan muốn cho anh biết trước một điều là, chiến tranh vừa kết thúc, mọi người dồn về nước, tìm việc sẽ khó khăn hơn gấp bội, vả lại kinh tế Mỹ lúc này đang xuống dốc, tùy anh quyết định. Đôi mắt nàng trở nên long lanh và tình tứ, nàng tiếp, Lan vẫn muốn anh ở đây thêm một thời gian nữa, tại Thái lan, Lan không có một người nào thân bằng anh. Đán thực sự cảm động.
Hớp một ngụm rượu, chàng nói:
- Bữa tiệc hôm nay đáng lẽ phải do Đán đãi, Lan làm thế này Đán thấy ái ngại quá.
- Có gì đâu bạn bè mà anh, chuyện mừng của anh thì cũng như của Lan thôi.
Men ...
Cùng Chuyên Mục
Phim Sex Hay Nhất Tuần
Từ Khóa: Xem Anh Sex|Hinh Anh Sex|Ảnh Lồn Đẹp|Ảnh Sex Châu Á|Anh Sex Dep|Ảnh Sex Học Sinh|Ảnh XXX|Ảnh Sex Ola|Ảnh Sex Việt Nam|Sitemap.xml | Phim sex online | Phim sex hay | Anh Sex | Anh Sex Dep 2015